[Review] Du lịch Phú Quốc chi tiết và đầy đủ nhất

5/5 - (2 bình chọn)

Review Phú Quốc – Nói đến Phú Quốc thì không còn xa lạ với mọi người nữa. Chỉ cần vào bất kỳ công cụ tìm kiếm nào trên Internet gõ “Du Lịch Phú Quốc” thì sẽ có hàng ngàn các bài viết khác nhau Review về Phú Quốc: những địa điểm sống ảo, nơi ăn uống, nơi nghỉ ngơi, các tour tham quan, đặc sản… Chính vì thế tôi sẽ không viết lại điều ấy nữa (mà có muốn thì tôi cũng không có kinh nghiệm để mà viết). Trong bài viết này, tôi sẽ viết về trải nghiệm 7 ngày 6 đêm đi bụi của tôi đến đảo Phú Quốc.

My Story

Chắc mọi người đã từng nghe nói tới loại hình Working and Travel (du lịch kết hợp với làm việc). Sau bao nhiêu trăn trở và trì hoãn cuối cùng tôi cũng quyết định thử sức trên con đường Working and Travel này. Tôi chỉ là nông dân bình thường, không có kỹ năng: Tiếng Anh, IT, Nhiếp Ảnh, Blogger, Youtuber…  Vì vậy tôi sẽ không thể làm những công việc từ xa như các Working and Travel khác. Thách thức đặt ra là nếu tôi muốn trải nghiệm ở một nơi nào đó, tôi phải tìm được một công việc ngắn hạn ở đấy, mà công việc này bản thân có thể làm được (lao động phổ thông), công việc phải có ít nhất một ngày nghỉ trong tuần để có thời gian đi chơi.

Khi quyết định trở thành Working and Travel  kiểu như tôi, thì khả năng thất bại rất cao. Nhưng với châm ngôn “Nếu ta không đi thì làm sao biết không thể đến đích, nếu như thất bại thì đó chính là bài học để thành công”. Chính động lực tự trấn an bản thân như thế tôi đã xách balo lên và đi.

Tôi chọn đảo Phú Quốc là nơi tôi sẽ bắt đầu. Một hòn đảo được coi là đẹp nhất Việt Nam và ở đấy còn có một quá khứ buồn của tôi cần được sửa lại.

“Tháng 06/2016 tôi từng đến đảo Phú Quốc 13 ngày, thời đó tôi không biết thế nào là khái niệm Working and Travel, nhưng cũng vì lời rủ rê của một người bạn ra đảo làm việc, nghĩ đến vừa có thể đi làm, vừa có thể được đi chơi cho biết Phú Quốc, tôi đã nhận lời cùng người bạn ấy lên đường ra đảo. Chúng tôi được một người quen nhận vào làm công nhân gỗ, công việc rất nặng nhọc và phải làm luôn cả chủ nhật của tuần đầu tiên, làm được 13 ngày đến chủ nhật của tuần thứ hai thì chủ thầu ôm tiền trốn mất, bị giật mất lương và chi phí không cho phép tôi tiếp tục ở lại, tôi đành quay về mà chưa được đi đâu ngoài chỗ làm hằng ngày.”

Eo Vũng Bầu (06/2016)

Giờ là tháng 06/2020 sau bốn năm tôi lại một lần nữa quyết định đến đảo Phú Quốc với ý tưởng lần này giống như bốn năm trước. Tìm được việc làm, khi đã ổn định sẽ đi trải nghiệm tất cả các nơi trên đảo.

Để chuẩn bị cho chuyến đi đến đảo Phú Quốc, tôi tìm và nộp hồ sơ xin việc online tất cả những công việc có yêu cầu mà bản thân làm được. Tất cả những công việc ấy có một điểm chung là; Không yêu cầu kinh nghiệm, không yêu cầu trình độ chuyên môn, làm việc 8 giờ/ngày, 6 ngày/tuần. Vậy là sau vài ngày nộp hồ sơ online cũng có phản hồi hẹn phỏng vấn trực tiếp và tôi bắt đầu xuất phát.

Hành Trình Đến Đảo Phú Quốc

8 giờ sáng 03/06/2020; Tôi đã ngồi trên chuyến phà cao tốc Rạch Giá – Phú Quốc. Tôi đi phà cao tốc vì vé phà rẻ hơn vé tàu cao tốc và cũng do tôi mang theo cả xe máy. (Phà cao tốc Thạnh Thới tuyến Rạch Giá – Phú Quốc; Vé người lớn 280 nghìn, xe máy 140 nghìn). Thời gian từ Rạch Giá để đến đảo Phú Quốc sẽ mất khoảng 3 tiếng, tuy thời gian hơi lâu nhưng với một người thích ngắm biển như tôi thì chẳng lâu chút nào.

Ngồi Suy Tư Trên Phà.

Cách đất liền khoảng 30 phút nước biển bắt đầu xanh biếc, kết hợp với màu xanh của bầu trời, máu trắng của mây, những hòn đảo lớn nhỏ từ gần đến xa tận chân trời, tất cả tạo thành một bức tranh tự nhiên tuyệt vời.

Xem nhiều :  Top ++ những dịch vụ cho thuê xe ô tô tại Kiên Giang Phú Quốc giá rẻ, giao xe nhanh
Biển, Nắng Và Mây Trời.
Biển, Nắng Và Mây Trời.
Một Hòn Đảo Nhỏ Trên Đường, Tôi Không Biết Tên!

Tôi nhìn biển, nắng và gió, trong khi hầu hết mọi người trên phà điều đã ngủ hoặc đang mải mê với chiết Smartphone.

11 giờ 15 phút; phà hú hai tiếng còi to và dài, vậy là đã đến đảo Phú Quốc. Ngoài trời bất chợt một cơn mưa rào mặc dù vẫn đang nắng. Tôi đứng trên tầng 2 của phà đợi cho mọi người chen lấn lên bờ, khi còn khoảng vài người tôi mới bắt đầu lấy xe để lên bờ.  (Tôi không thích sự chen lấn, không biết tại sao người ta có thể ngồi đợi 3 giờ đồng hồ nhưng lại chen lấn gấp rút cho một vài phút cuối. Tôi thường thấy ở những cột đèn giao thông cũng vậy, họ có thể dừng đèn đỏ nhưng lại vội vàng chen lấn ở 3 giây cuối khi đèn vẫn chưa xanh. Chẳng biết đó có phải là văn hóa của đa số người Việt chúng ta?).

Bến Phà Thạnh Thới Trên Đảo Phú Quốc.

Khi vừa đặt chân lên đảo, bỗng dưng trong lòng tôi thấy trống vắng một nỗi niềm không tả được. (Lúc đó tôi cũng chắng biết tại sao? Phải tận năm ngày sau tôi mới biết đó là trực giác đang nói với tôi rằng “Tôi không thuộc về hòn đảo này!”)

Ngoài trời những hạt mưa rào li ti dưới ánh nắng bắt đầu to hơn và nhiều hơn, tôi chạy nhanh tìm một nơi trú mưa cách bến phà không xa. Trời hết mưa tôi dùng google map đi đến địa chỉ một hostel có giá thấp nhất mà tôi đã đặt trên booking, địa chỉ thuộc xã Cửa Dương cách thị trấn Dương Đông khoảng 5km, hostel tên Ben Guesthouse với giá 47 nghìn/đêm. Tưởng rằng tìm được chỗ nghỉ rẻ thật may mắn nhưng khi đến nơi mới biết đó là ở trong lều. Tôi hủy đặt chỗ quay ra đi, khi vừa ra khỏi cổng hostel phía bên trong tôi nghe có tiếng loáng thoáng một người phụ nữ chửi mình. Tôi lướt booking tìm một nơi khác trong thị trấn Dương Đông với giá 89 nghìn/đêm. (Do mới đến Phú Quốc chưa biết làm gì, ở đâu, tôi đành phải tìm một hostel giá rẻ nhất để tiết kiệm, dự định khoảng 2 đến 3 ngày sau khi phỏng vấn xin việc được mới tìm chỗ ở lâu dài thích hợp.)

Tìm được chỗ ở thì cũng đã hơn 1 giờ chiều, sắp xếp đồ đạc vào hostel, tôi nằm nghỉ đến 3 giờ chiều rồi lấy xe chạy đến Dinh Cậu để check in và đợi hoàng hôn. Chỉ đáng tiếc trời rất nhiều mây nên không thể thấy được cảnh Mặt Trời lặn xuống biển.

Ngày Đầu Tiên Đợi Hoàng Hôn Ở Dinh Cậu.

Ngày thứ nhất của tôi khi đến đảo Phú Quốc trôi qua như thế.

Tìm Việc Làm

Trong bốn ngày tiếp theo ở Phú Quốc của tôi giống nhau: Cả ngày chỉ chạy tìm việc phỏng vấn, hết ngày đến buổi chiều tôi lại đến bãi biển để đợi Mặt Trời lặn. Bốn ngày trôi qua vẫn không tìm được việc làm và bầu trời lúc nào cũng rất nhiều mây nên cũng chẳng thể thấy được cảnh Mặt Trời lặn xuống biển.

Hoàng Hôn Ngày Thứ Ba Ở Dinh Cậu.
Ngày Thứ Tư Đợi Ngắm Hoàng Hôn Ở Bãi Trường.
Hoàng Hôn Ngày Thứ Năm Ở Dinh Cậu.

Buổi chiều ngày thứ năm sau khi từ bãi biển quay về Hostel tôi ngồi bẹp xuống sàn nhà trong phòng, cả căn phòng tập thể có 8 giường nhưng chỉ có một mình tôi. Đúng vậy Phú Quốc lúc này rất vắng, người ta nói lúc cao điểm của du lịch thì du khách còn đông hơn mấy lần người dân bản địa. Vậy mà bây giờ cả Hostel chỉ có một mình tôi thuê. Dịch COVID-19 vừa qua đi, du khách nước ngoài chưa được nhập cảnh vào Việt Nam. Du khách trong nước thì vẫn hạn chế đi lại. Đảo Phú Quốc lại chủ yếu dựa vào dịch vụ du lịch. Vì vậy mà lượng người thất nghiệp ở đây rất cao, khi có một công việc được đăng tuyển thì ngay lập tức có gần trăm người ứng tuyển. Nhà tuyển dụng sau khi phỏng vấn nếu đạt họ lại hẹn khi nào họ hoạt động hoàn toàn mới gọi đi làm. Với mức sống cao hơn đất liền từ 1,5 đến 2 lần, tôi lại không có quá nhiều chi phí, ngồi đợi việc không phải là cách, không biết đến khi nào tình hình mới tốt lên. Tôi đành từ bỏ kế hoạch Working and Travel ở đây và quyết định dùng xe máy trong hai ngày sẽ đi một vòng đi xuyên đảo rồi quay về đất liền.

Xem nhiều :  Những địa điểm Hostel và Homestay vừa rẻ vừa chất ở Phú Quốc - Bạn nên thử

Như vậy Kế hoạch Working and Travel trên đảo Phú Quốc của tôi dừng lại ở ngày thứ năm!

Xuyên Đảo Phú Quốc

Đêm thứ năm ở Phú Quốc, sau khi từ bỏ kế hoạch Working and Travel tôi đã rất buồn. Nhưng dù buồn tôi vẫn phải đi tiếp, không thể để kịch bản của bốn năm trước tái hiện, chưa được đi đâu đã trở về. Tôi bắt đầu đi chợ đêm, nơi mà đã bốn ngày qua tôi vẫn chưa đi khi nó chỉ cách hostel tôi đang ở 2 kilomet. Chợ đêm Phú Quốc có hai nhánh đường nhưng nay chỉ còn hoạt động ở một bên. Tôi đi một lượt vào và ra, không mua thứ gì, thấy cảnh ở chợ đêm không có gì đặc biệt tôi quay về hostel thu xếp đồ đạc để chuẩn cho hành trình xuyên đảo của ngày hôm sau.

Gốc Ăn Uống Ở Chợ Đêm Phú Quốc (Ảnh Từ Video Nên Bị Mờ).
Gian Hàng Ngọc Trai Ở Chợ Đêm Phú Quốc (Ảnh Từ Video Nên Bị Mờ).

7 giờ ngày thứ sáu ở đảo Phú Quốc tôi rời Dương Đông đi theo đường ĐT45 hướng về Mũi Gành Dầu. Cách Dương Đông khoảng 9 kilomet tôi rẽ vào bãi Ong Lang, ở đây khoảng 15 phút, chụp một vài tấm hình gọi là check in rồi quay ra đi tiếp về Mũi Gành Dầu.

Bãi Ong Lang.
Một Góc Vinpearl Land Gành Dầu.
CORONA Gành Dầu.

Khoảng 10 giờ 30 tôi đã đến Mũi Gành Dầu. Dưới bãi biển Mũi Gành Dầu có một bãi đá san hô nhìn hơi giống với cảnh Hang Rái của Ninh Thuận. Sống ảo ở đây chừng 45 phút, tôi tiếp tục theo đường đất đỏ xuyên rừng Suối Cái – Gành Dầu để đi Làng Chày Rạch Vẹm. Tuy đường là đất đỏ, có khoảng 12 kilomet xuyên ngang rừng rất hoang vắng, bù lại là đường khá dễ đi, nhiều cây cối nên rất mát và khi đi một mình giữa rừng tạo cho ta có chút cảm giác mạo hiểm rất tuyệt vời.

Bãi Biển Gành Dầu.
Bãi Biển Gành Dầu.

Bon bon 12 kilomet trên con đường giữa rừng này, nhiều lần tôi đã dừng lại để chụp ảnh, ngồi hóng sự mát mẻ của cây cối, lắng nghe những âm thanh của rừng già. Tiếng gió biển lùa vào cây cối, tiếng chim chóc, tiếng con trùng, mọi thứ mang đến tâm hồn một sự bình yên tuyệt vời. (Đúng là một nơi dành cho một mình để suy tư.)

Trên Đường Đất Đỏ Xuyên Rừng.
Trên Đường Đất Đỏ Xuyên Rừng.
Trên Đường Đất Đỏ Xuyên Rừng.

1 giờ chiều tôi đến làng chày Rạch Vẹm. Bãi biển của làng chày Rạch Vẹm là một bãi cát trắng dài, bên ngoài cách bờ biển khoảng 200 mét là những quán hải sản. Trên bãi biển có rất nhiều Sao Biển, đây là lần đầu tôi được trực tiếp thấy và chạm vào chúng. (Một ý định đen tối chợt nghĩ ra; bắt một con đem về, nghĩ lại sợ nó sẽ chết nên thôi!).

Làng Chày Rạch Vẹm.

Trên bãi biển chừng 30 phút, tôi rời Làng chày Rạch Vẹm tiếp tục đi hết đường Suối Cái – Gành Dầu, đến ngã ba giao nhau với đường ĐT973 thì rẻ trái để đi Bãi Thơm. Lại là một con đường xuyên rừng, nhưng không hoang vắng và mát mẻ như Suối Cái – Gành Dầu, không phải là đường đất đỏ nữa mà là nhựa, có dãy phân cách mỗi bên có 2 làn xe hẳn hoi. Lang thang trên con đường ĐT973 ở phía đông đảo không có cảnh để sống ảo nên tôi cứ đi ít khi dừng lại. Đến 3 giờ chiều tôi đến làng chày Hàm Ninh, chạy tìm cây cầu cảng mà mọi người vẫn hay chụp check in, chạy tới chạy lui không thấy thì mới biết nó đã bị sập mất tiêu rồi. Vậy là tôi lại tiếp tục đi đến Bãi Sao, bãi biển được mọi người nói là đẹp nhất Phú Quốc để xem như thế nào. Tiện thể nếu tìm được một chỗ ở đấy cắm trại để sáng hôm sau ngắm Mặt Trời mọc trên biển thì càng tốt.

ĐT973

4 giờ chiều tôi đã ở Bãi Sao. Tôi đứng nhìn xung quanh 1 phút rồi tự hỏi “Bãi biển đẹp nhất Phú Quốc là đây sao?”. Đúng rồi những tấm hình trên mạng đẹp, họ chụp rất đẹp. Còn khi tôi chứng kiến thì ngoài có cát trắng thì so với các bãi biển khác nó chẳng có gì đẹp hơn. Trên bãi biển nào người buôn bán, người ngồi nhậu nhẹt. Dưới biển thì rải rác khoảng hơn hai mươi người đang tắm biển, ghe thuyền neo đậu vài chục chiếc. Đừng quan sát thêm được 5 phút tôi quay ra đi và quyết định tìm một bãi biển hoang vắng khác để cắm trại.

Xem nhiều :  Top ++ những dịch vụ cho thuê xe ô tô tại Kiên Giang Phú Quốc giá rẻ, giao xe nhanh

Tôi dùng Google map bật chế độ vệ tinh tìm thì thấy đường lên chùa Hộ Quốc có mấy bãi biển có khả năng còn hoang sơ. Thế là tôi chạy tìm chỗ ăn uống rồi mua theo 3 chai nước lọc 1,5 lít/chai đem theo. Quả thật như tôi đoán khi nhìn từ bản đồ vệ tinh, những bãi biển ở đây còn rất hoang sơ. Bãi biển hoang nhưng xung quanh lại có rất nhiều rác. Có dấu vết rất nhiều người từng Camping trước đây, số rác ở đây chắc cũng là do tích tụ từ họ. (Vấn đề muôn thuở của ý thức của người đi du lịch, một số thành phần vô ý thức, họ đến lấy những bức hình rồi bỏ lại một nuồi rác).

Có được một bãi biển tuy không hoàn hảo lắm những cũng tạm chấp nhận được. Tôi dựng xe và đồ ở vị trí an toàn dễ quanh sát rồi lao ngay xuống biển. Ra đảo Phú Quốc tận sáu ngày, ngày nào cũng ra bãi biển ngồi đợi hoàng hôn mà chưa lần tắm biển. Cuối cùng trước khi trở về đất liền có thể tự do bơi tung tăng dưới biển một lần. Sau khi tắm biển tôi dùng 2 chai nước lọc 1,5 lít để tắm lại cho hết nước biển (Một mình ở bãi biển hoang, sau khi tắm biển có 3 lít nước ngọt tắm sơ qua lại cũng coi như Ok!)

Con Ốc Hương Ở Bãi Biển Hoang.
Tung Tăng Một Mình Tắm Biển.

Trời bắt đầu tối dần, tôi đang tìm chỗ để dựng trại thì có một bác trai tầm 60 tuổi đi từng trên đường xuống.

Thấy tôi bác hỏi:  Đang định làm gì đó?

Tôi trả lời: Con đang đi cắm trại để đợi mai nhìn mặt trời mọc.

Bác bảo: Đi cắm trại một mình à, sao mà gan vậy.

Tôi lại trả lời: Con quen một mình rồi bác ơi.

Bác đứng nhìn tôi đang lót tấm bạt cách nhiệt rồi bác nói: Thôi con lại lán của bác ở đi. Lán nuôi ốc của bác kế bên nè. Khỏi dựng lều cho mắc công, bác ở với thằng con trai không à.

Vậy là tôi nhận lời mời của bác đến ở chỗ của bác cách đó khoảng 200 mét. Sau khi trò chuyện với bác một lúc ở trong lán, bên ngoài trời đã tối. Tôi xin phép bác ra ngoài tìm một số rác trên bãi biển và cành cây khô rồi đốt thành một lửa cũng khá to. Tôi đặt tấm bạt cách nhiệt gần mé biển rồi nằm xuống đấy, nhìn lên bầu trời đêm và những ánh đèn của những nhà bè xa xa ngoài biển. Dưới chân là những tiếng sóng rì rào vỗ nhẹ vào bờ. Tôi nằm đấy mọi suy nghĩ và mệt mỏi của những ngày qua điều tan biến. Đến tận khuya tôi quay vào trong lán mắc chiếc võng rồi đi ngủ. Một ngày thứ sáu thật dài trôi qua như vậy.

Đốt Lửa Ở Bãi Biển.

Trở Về Đất Liền

Đồng hồ báo thức reo lên lúc 4 giờ 30, tôi vẫn không dậy nổi, phải nướng thêm 30 phút mới dậy để đi rửa mặt rồi cầm tấm bạt cách nhiệt ra mé biển ngồi đợi. Đợi một lúc ở đường chân trời bắt đầu dần dần xuất hiện màu đỏ, nhưng màu đỏ càng rõ thì tôi biết cảnh Mặt Trời mọc trên biển của tôi sẽ không xuất hiện. Lại là mây! Năm buổi chiều ở phía tây đảo tôi đã không được nhìn thấy Mặt Trời lặn, vậy mà khi đã ở phía đông đảo tôi vẫn không thể nào thấy được cảnh Mặt Trời mọc.

Đón Mặt Trời Mọc Không Thành!

Tôi vẫn đứng trên bãi biển cho đến khi bầu trời từ màu đỏ chuyển sang vàng rồi sáng hẳn ra. Tôi quay vào cảm ơn và tạm biệt bác Út để đi. Từ bãi biển chỉ mất 5 phút tôi đã đến trước chùa Hộ Quốc. Lúc này chỉ mới hơn 6 giờ sáng, trong chùa chỉ có mấy vị sư đang quét dọn chùa. Tôi xin phép đi một vòng tham quan rồi chụp một vài tấm hình làm kỷ niệm rồi quay ra chạy về bến phà cao tốc để kịp chuyến phà 8 giờ trở về đất liền.

Chùa Hộ Quốc.
Chùa Hộ Quốc.
Megatrip - Hệ thống cho thuê xe du lịch chất lượng cao toàn quốc
Logo
Enable registration in settings - general